Lý thuyết trò chơi của Tiền điện tử là gì? Để nhắc về một trong các phát minh vĩ đại nhất của thế kỉ 21, vững chắc chẳng thể ko kể đến sự ra đời của Bitcoin , cryptocurrency hay tiền điện tử ở các sàn giao dịch tiền ảo tốt nhất.

Vậy thì, điều gì đã khiến cho kỹ thuật chuỗi khối (blockchain technology) trở thành một bước ngoặt thực thụ trong cuộc sống của chúng ta? Đầu tiên, hãy cộng nhau Quan sát toàn cầu thực và xem cách Tiền pháp định (fiat currency) được duy trì và lưu trữ như thế nào. Bất đề cập các bạn là người nào, tiền của bạn cũng sẽ đều được lưu giữ ở một địa điểm tập hợp khăng khăng, ví dụ: nhà băng. Vấn đề phát sinh với mô hình lưu trữ tiền tệ này ấy là bạn thực chất chỉ đang đưa tiền tài mình cho một thực thể khác, và Chính vì thế, sẽ không thể giảm thiểu khỏi việc tồn tại rủi ro rằng tiền tài các bạn có thể bị thay đổi vì vô vàn lý do khác nhau. Một mô phỏng chuỗi khối (blockchain) đáp ứng được vấn đề này bằng đặc điểm phân tán và nói không với tham nhũng nội bộ của mình. Blockchain được xây dựng nên nhờ sự phối hợp giữa hai thứ: Mã hóa (Cryptography) và Lý thuyết Trò chơi (Game Theory).
Cấu trúc thị phần là cái quái gì vậy?
Trước lúc đi vào Tìm hiểu khái niệm chính của Lý thuyết trò chơi, chúng ta hãy cùng nhau xem qua những khái niệm đơn thuần của kinh tế học vi mô. Cách bố trí và những đặc điểm nền tảng của bất kì loại thị phần nào, được gọi là cấu trúc thị trường. Những cấu trúc thị trường được phân biệt dựa trên rộng rãi nguyên tố, tỉ dụ như số lượng người cung ứng, quyền quản lý về giá cả và mức rào cản nhập lĩnh vực. Dựa trên những nhân tố này, chúng ta có thể phân chia ra bốn kiểu cấu trúc thị phần chính:
thị trường khó khăn hữu hiệu
thị phần độc quyền
thị trường cạnh tranh độc quyền
thị trường độc quyền đội ngũ bán
thị trường cạnh tranh hoàn hảo:
thị phần khó khăn tuyệt vời là một thị phần kinh doanh với cách đầu tư tiền ảo hiệu quả, nơi mà ai cũng có thể thuận tiện tham dự vào và những người buôn bán nhỏ lẻ ko nắm bất cứ quyền lực quyết định nào đối với chi phí sản phẩm. Hãy nghĩ về thị trường sắm bán chuối. Thật đơn thuần cho bất cứ ai có mong muốn tham dự vào loại thị phần này – phần nhiều những gì họ phải làm chỉ là trồng chuối. Hơn nữa, họ cũng không thể tự tiện thay đổi giá chuối của mình theo mong muốn. Nếu như một bà bán một nải chuối với giá 50k, thì người mua hoàn toàn có thể thuận lợi chọn tìm 1 nải chuối khác trong khoảng một người bán khác với giá phải chăng hơn là 20k.
thị trường độc quyền:
thị phần độc quyền, hiểu đơn giản, là một loại thị trường đối chọi với thị phần khó khăn hữu hiệu. Đây là loại thị phần nơi mà mọi thứ được thống trị và nắm giữ bởi độc nhất vô nhị một tập đoàn, Cho nên, mức rào cản nhập ngành nghề trong loại thị phần này là cực kì cao, sắp như không người nào có thể thâm nhập được. Quá dễ hiểu, đố các bạn nào tìm được điện mà không phải của EVN đấy.
thị trường cạnh tranh độc quyền:
Đây là loại thị trường nơi có cực nhiều người bán và mức rào cản nhập ngành nghề cực kì thấp. Các sản phẩm trong kiểu thị phần này hồ hết đều giống nhau nhưng không quá đồng nhất. Hãy nghĩ về những shop pizza như một thí dụ. Ở thời khắc hiện tại, cả 2 thương hiệu Dominoes và Pizza Hut đều đang phân phối cộng một mặt hàng như nhau với chỉ các điểm dị biệt rất nhỏ. Hiển nhiên rằng một bên có thể tăng giá của mình lên một chút dựa trên phổ quát lý do như sự ưa thích tới trong khoảng quý khách. Tuy thế, nếu Dominoes tăng giá lên quá cao, thì quý khách của họ thuần tuý sẽ chuyển sang sử dụng của Pizza Hut. Như vậy, nếu cùng lúc giá của cả Dominoes và Pizza Hut cùng tăng cường cao, thì do mức rào cản nhập ngành nghề thấp của loại thị trường này, một hãng pizza khác sẽ tiện dụng bước chân vào cuộc chơi và thu hút mọi quý khách.
thị phần độc quyền hàng ngũ bán:
thị trường độc quyền lực lượng bán là dạng thị phần bị chi phối, nắm giữ bởi chỉ 1 số thị trường cố định và có mức rào cản nhập ngành cao. Một ví dụ tiêu biểu nhất của loại thị trường độc quyền lực lượng bán này chính là thị phần kinh doanh điện thoại sáng tạo (smartphone market). Thị trường điện thoại sáng tạo hiện nay đang bị chi phối bởi 1 vài nhỏ lực lượng các công ty như Samsung, Apple, và Huawei. Cũng giống như thị trường khó khăn độc quyền, sản phẩm của những tổ chức này nhìn chung là tất cả nhau nhưng không thực thụ đồng nhất. Khi mà loại thị trường này có thể cho các tổ chức một tí quyền kiểm soát về mặt chi phí, họ lại thường ko có đa dạng khả năng để xoay sở. Thí dụ, ví như ngày mai hãng Apple quyết định cải thiện giá chiếc Iphone của mình lên 4000 USD, thì trừ những người mến mộ số 1 của Apple, đa số người sử dụng sẽ có xu hướng chuyển sang dùng một chiếc điện thoại Android. Đương nhiên, những doanh nghiệp xoành xoạch có thể ngồi lại và cộng nhau quyết định để tăng giá sản phẩm sao cho có lí vì lợi ích chung, tuy vậy điều này được gọi là “cấu kết” và ở 1 số quốc gia có thể bị coi là phi pháp, trong đó gồm những Mĩ.
như vậy, khi những công ty không thể khó khăn bằng việc đổi thay giá tiền, làm thế nào để họ vượt qua những đối thủ khác? Câu trả lời ở đây là “cạnh tranh phi giá cả”, tức thị cạnh tranh không phê duyệt việc đổi thay giá buôn bán. Họ làm điều ấy bằng cách nào? Thay vì điều chỉnh giá thành, họ thay đổi bao bì, kiểu dáng và cá tính của sản phẩm, song song mang lại cho người sử dụng các trải nghiệm độc nhất chỉ mình có. Tuy thế, hình thức phổ biến và dễ nhận ra nhất của loại cạnh tranh phi chi phí này đấy chính là PR.
quảng bá là một trong các cách hữu hiệu nhất để các tổ chức diễn đạt chất lượng độc nhất của các sản phẩm mình làm ra, đồng thời cũng là một cách giới thiệu sản phẩm mới. Song bằng cách này cũng không thể giúp các doanh nghiệp hạn chế những trắc trở mới phát sinh. Liệu rằng có bao nhiêu truyền bá mà bạn xem thực sự ở lại trong trí tưởng của bạn? Trong một bối cảnh nơi mà bạn bị bao vây bởi muôn vàn truyền bá mỗi ngày, nghi vấn đặt ra là bạn sẽ nhớ được bao nhiêu trong số đó? Nếu như các bạn là một người buôn bán trong thị phần độc quyền nhóm bán và bạn chỉ liên tiếp đầu tư vào việc PR một cách không nghĩ suy, khả năng là bạn chỉ đang tự tiêu tốn một khoản tiền không phải nhỏ của mình.
tương tự, một hệ quả tất yếu là để bù lại số tiền đã bỏ ra đó, bạn sẽ lại phải xoành xoạch cải thiện giá sản phẩm của mình. Nhưng giả dụ viễn ảnh đấy xảy ra, khách hàng của các bạn lại có thể thuận lợi chọn tậu hàng từ các bên đối thủ thay vì tìm của bạn. Vậy, các bạn sẽ khắc phục như thế nào trong trường hợp này? Làm thê nào để truyền bá sản phẩm mà ko làm giảm đi số lượng quý khách của mình? Câu tư vấn là bạn sẽ phải quyết định dựa trên hành động mà các bên đối thủ của các bạn có thể làm. Để hiện thực hóa điều ấy, chúng ta sẽ sử dụng một thứ gọi là Lý thuyết Trò chơi (Game Theory).
Thế nào là Lý thuyết Trò chơi?
Lý thuyết Trò chơi là ngành nghiên cứu về cách đưa ra các quyết định chiến lược. Đây là kỹ thuật mà những tổ chức thường sử dụng để đưa ra những quyết định của mình, song song với việc cân đề cập cả các quyết định mà những bên đối thủ của mình có thể làm. Lý thuyết Trò chơi được tậu ra lần Việc trước tiên bởi John Van Neumann và Osker Morgenstern vào năm 1944. Nó đã được coi là một trong các bước ngoặt to trong việc nghiên cứu về thị trường độc quyền nhóm bán. Từ đó, Lý thuyết trò chơi đã được phổ quát doanh nghiệp lựa chọn ứng dụng và trở nên phổ biến phổ thông trong phổ biến công nghệ và ngành không giống nhau.
mô hình Lý thuyết Trò chơi gồm những ít ra 3 yếu tố:
Người chơi: là những người đưa ra quyết định. Ví dụ: những nhà quản trị công ty
Chiến lược: các quyết định mà người chơi muốn thực hiện để phát triển công ty.
Phần thưởng: Kết quả cuối cùng của chiến lược đó.
Trong Lý thuyết Trò chơi, có 2 loại trò chơi được áp dụng:
Trò chơi có tổng bằng 0 (Zero sum game): Là loại trò chơi mà người chơi này nhận phần thưởng từ sự mất mát của người chơi khác.
Trò chơi có tổng không bằng 0 (Non zero sum game): Là loại trò chơi mà người chơi này nhận phần thưởng ko tới từ sự mất mát của người chơi khác.
Vậy làm thế nào để một đơn vị có thể áp dụng được lý thuyết trò chơi? Hãy cùng nhau quay lại những gì mà trước đấy chúng ta đã bàn thảo, liệu một công ty có hay không nên chỉ truyền bá về một góc cạnh nhất quyết cho sản phẩm của mình? Giả tỉ rằng chúng ta có 2 công ty: A và B.

Bảng dữ liệu mà các bạn thấy như trên được gọi là “Ma trận thưởng phạt”. Chúng được đọc như sau:
nếu như công ty A và B cùng quyết định quảng cáo, thì tỉ lệ thành công mà mỗi doanh nghiệp mang tới lần lượt sẽ là 4 và 3.
nếu tổ chức A không quảng bá và tổ chức B PR, khi đấy tỉ lệ thành công mỗi doanh nghiệp mang tới tuần tự là hai và 5
ví như đơn vị A quảng bá và đơn vị B không truyền bá, tỉ lệ lúc này là 5 và 1.
nếu cả 2 doanh nghiệp cộng không truyền bá, tỉ lệ khi này là 3 và 2
Vậy, tổ chức A và B nên đưa ra quyết định như thế nào để hữu ích nhất cho cách đổi tiền ảo ra tiền thật của cả hai bên? Để trả lời thắc mắc này, chúng ta cần Quan sát từng tình trạng mang lại nhiều lợi ích nhất cho cả công ty A và B.
Việc ban đầu, hãy Quan sát công ty B.
trường hợp 1: nếu đơn vị A PR
lúc đấy, đơn vị B sẽ nhận được tỉ lệ thành công là 3 giả dụ họ quảng bá và 1 nếu họ không PR. Như vậy, cố nhiên trong tình trạng này đơn vị B sẽ chọn truyền bá bởi nó đạt được lợi nhuận cao hơn.
tình trạng 2: giả dụ đơn vị A ko quảng bá
lúc ấy, công ty B sẽ nhận được tỉ lệ thành công là 5 nếu như họ truyền bá và hai nếu như họ ko truyền bá. Tương tự, một lần nữa, ví như quyết định quảng cáo thì lợi nhuận mà doanh nghiệp B nhận được sẽ nhiều hơn.
Kết luận: không nói đến quyết định của công ty A, doanh nghiệp B nên quảng bá.
Bây giờ, hãy cùng Nhìn vào tổ chức A
tình huống 1: nếu như tổ chức B quảng cáo
lúc ấy, doanh nghiệp A sẽ nhận được tỉ lệ thành công là 4 nếu như họ quảng bá và 2 nếu như họ không quảng bá. Như vậy, đương nhiên trong trường hợp này tổ chức A sẽ chọn lăng xê bởi nó đem lại lợi nhuận cao hơn.
tình trạng 2: nếu công ty B ko quảng bá
lúc ấy, tổ chức A sẽ nhận được tỉ lệ thành công là 5 ví như họ lăng xê và 3 ví như họ ko quảng cáo. Như vậy, một lần nữa, ví như quyết định PR thì lợi nhuận mà đơn vị A nhận được sẽ phổ quát hơn.
Kết luận: không kể đến quyết định của đơn vị B, doanh nghiệp A cũng nên PR.